Bạc Nhiên có hơi ngạc nhiên, hoá ra hai người này là bạn chẳng trách tại sao tên mặt lạnh này lại đi cùng cô vào đây.
"Người đẹp à..cô nói trả tiền mà.."
"Cái này..tôi có thể trả góp không ?"
Đột nhiên cả đám người bật cười, Dạ Dịch Nhân cười vì cô nàng này quá đáng yêu. Để ý mới thấy tên mặt lạnh lùng đó cũng khẽ cười thì phải.
"Thôi được..đây là địa chỉ của tôi, mỗi này cô phải đi đến đóng đủ đấy nhé"
"Cảm..cảm ơn Dạ thiếu gia"
"Giờ cô và em cô đi được rồi đấy..."
Bạc Nhiên nhanh chóng dìu Bạc Hạo ra ngoài, đây là nợ từ khi ba cô mất cho đến giờ vẫn còn. Tên Dạ Dịch Nhân này cho vay tiền nổi tiếng không phải dạng dễ dàng ăn quỵt được hắn dù chỉ một đồng.
Nhớ đến con số trên mây cô chuẩn bị trả nợ chắc làm mãn đời vẫn chưa hết đấy.
Trong phòng, sau khi Bạc Nhiên đi thì có thêm một người đàn ông nữa đi vào. Trông hắn thật sành điệu í nhỉ..
"Cậu mặc đồ y như cái bóng đèn trong bar của tôi í"
"Đúng là chả hiểu gì về thời trang..."
Tên đó thoải mái ngồi xuống, uống một ngụm rượu vang rồi chậm rãi nhìn qua Phó Thiếu Thần lạnh lùng ngồi đó trầm ngâm.
"Cậu bị sao thế..ôi chao cái mặt lạnh lùng thế thì chả có cô gái nào dám lại gần cậu đâu"
"Vào chuyện chính đi.."
"Tô Lương đã bắt đầu rồi, hiện tại ông ta cũng không biết số hàng hoá đó là do chúng ta đụng tay vào"
"Ừm..cứ như vậy đi"
Trong thành phố Nhạc Thành này, không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-bac-ti/150939/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.