Ba người dây dưa như thế, người xung quanh lại như chẳng có chuyện gì xảy ra. Không gian này vốn không có Doanh Phong tồn tại, tự nhiên cũng không có Lăng Tiêu, ngay cả Lăng Tinh trước mắt cũng là ảo giác.
Nhưng trong ảo giác cũng có chân thật, đau nhức truyền đến, Doanh Phong lúc này mới nhớ tới chính mình đang mang thương tích. Đau đớn ngày càng gia tăng, cánh tay phải nặng đến ngàn cân, tay anh cơ hồ đã không dùng được khí lực.
Tầm mắt anh ngày càng mơ hồ, trước mắt một đoàn sương trắng, đối diện không biết là ai đang nói chuyện với anh, thị giác chỉ nhận ra được có một cái miệng đang động đậy, thanh âm từ miệng đối phương nhẹ nhàng tuôn ra, giống như ở bên tai nỉ non, lại như xa xa ngoài chín tầng trời.
“Vì sao không buông tay? Đã bị thương đến như vậy, không buông tay sẽ chỉ càng đau, nghỉ ngơi một chút đi."
Thanh âm này như mê hoặc, lực lượng Doanh Phong còn lại từng chút tan mất, độ ấm trong lòng bàn tay phải từng tấc từng tấc thoát ly, lần này không có quyền lựa chọn dị nghị, sẽ có kết quả ngay thôi.
Một tiếng vang lớn rạch ngang trời, sóng nhiệt cuốn theo tia lửa ập đến, lực trùng kích cực mạnh nháy mắt phá bỏ hết thảy, huyễn cảnh hư ảo này, cuối cùng chìm trong biển lửa.
***
"Trưởng quan, người lái Phi Ưng trước Thái Ân đã điều tra ra, là một người tên An Thần.”
Long Dần tiếp nhận máy tính bảng từ tay thuộc cấp, “Hắn là ai?”
"Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-tu/2098201/quyen-2-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.