*Lá đổ
Lăng Tiêu hai tay dán lên thủy tinh, biểu tình trên mặt vừa muốn khóc vừa muốn cười.
Doanh Phong mới vừa làm cậu cảm động đến tột đỉnh ghét bỏ liếc mắt nhìn cậu, “Em đó là cái biểu tình gì? Ngu muốn chết.”
Biểu tình Lăng Tiêu trở nên càng buồn cười, "Làm gì có ai như anh, vừa khen xong liền cười nhạo, không biết như vậy làm người ta rất mất mặt sao?"
“Em nếu khóc ở chỗ này, đó mới là làm anh mất mặt."
Hai người không coi ai ra gì nói chuyện với nhau, cái gì sinh tử, cái gì nguy nan, tất cả đều không đếm xỉa đến.
Thái Ân bị xem nhẹ trong lòng khó chịu, "Liếc mắt đưa tình cũng một vừa hai phải một chút, nơi này cũng không phải chỗ cho hai đứa bây diễn ân ái.”
"Thực xin lỗi, " Lăng Tiêu làm một cái thủ thế ‘có lỗi rồi’, “Tôi thiếu chút nữa quên mất mọi người ở đây đều là độc thân."
Một câu của cậu giễu cợt hết cả đám, đã có người trong mắt dấy lên lửa giận thiêu chết bọn họ.
“Tụi mày đã cảm tình thâm hậu như vậy, tao nguyện ý thành toàn,” Thái Ân lại một lần nữa giơ tay, trong lòng bàn tay hồn tinh chợt lóe.
“Đợi đã!” Phi Cảnh gọi ông ta lại, "Tinh... Bên kia làm sao bây giờ?"
“Cậu ta đã đợi bao lâu, cũng không để ý chờ lâu thêm vài thập niên," chỉ cần Lăng Tiêu chuyển kiếp, vẫn có thể lại tìm ra nó từ trong biển người mênh mông, rút sạch máu nó, để cho Nguyệt Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-tu/2098188/quyen-2-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.