*Tảo trửu: Cái chổi 
Hà Quy quay lại nhìn Trực Thượng dần dần biến mất trước mắt, thở dài nhẹ nhõm một hơi. 
"Giải quyết một cái đại phiền toái, kế tiếp..." 
Anh ta nói đến một nửa, khó có thể tin cúi đầu, thanh chủy thủ vừa rồi đâm vào Trực Thượng, giờ phút này đang toàn bộ ngập sâu vào lồng ngực của mình, chỉ để lại chuôi dao bên ngoài. 
“Anh…” 
Đồng bạn của anh ta mặt không chút thay đổi, "Quân đội không có ngu xuẩn như vậy, tội danh bị vu oan sớm hay muộn sẽ dẫn đến hoài nghi, không bằng trực tiếp cho bọn đó chân tướng, cho họ biết cậu mới là người mà bọn họ muốn tìm." 
“Vậy anh vì cái gì còn phải…” Bí quá hoá liều, giết chết Trực Thượng? 
Không, Hà Quy trước khi lâm chung rốt cục hiểu rõ, mình và Trực Thượng, đều là người mà anh ta không cần, một người nắm giữ bí mật của anh ta, một kẻ trở ngại đường anh ta, một hòn đá ném hai chim, đáng tiếc, mình cũng là một con chim trong đó. 
Hiện tại mới ý thức tới điểm này, có phải đã quá muộn rồi không? 
Trước sau cất bước hai cỗ linh hồn, hung phạm nhặt lên di vật của họ trên mặt đất, một bước bước vào kho cũ bên cạnh, thời gian cho hắn không nhiều, hắn nhất định phải nắm chắc bố trí hiện trường. 
*** 
Khi Dao Đài đuổi tới căn cứ, chờ đợi cô chỉ có thanh chủy thủ người yêu lưu lại. 
"Thật xin lỗi." 
Dục Tuyền giao chủy thủ cho cô cúi đầu, giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-tu/2098171/quyen-1-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.