Sau khi dọn dẹp thiết bị thì cần kiểm kê lại, Mộ Gia Hủ để cho các nam sinh đi về trước, xong hết mọi thứ mới lằng nhà lằng nhằng khóa cửa lại.
Vừa nghe nói muốn đi ăn cơm cùng với Tả Ngạn, Thẩm Từ mới ra khỏi cửa đã đi ngay, để lại cho Mộ Gia Hủ một ánh mắt khích lệ.
Mộ Gia Hủ lấy điện thoại ra, nhắn cho cô ấy một tin nhắn “tuyệt giao”. Ngẩng đầu lên, liếc mắt đã nhìn thấy một người đàn ông đứng dưới gốc cây.
Hôm nay anh không mặc đồng phục, áo phông phối với quần jean, tràn đầy hơi thở của tuổi trẻ.
Mộ Gia Hủ đi lên phía trước, không nhịn được hỏi một câu: “Năm nay anh bao nhiêu tuổi vậy?”
“Hai mươi tám.”
Nói xong thì đút hai tay vào túi đi thẳng về phía trước, nhìn thấy anh đi về hướng của khu phố ăn vặt, Mộ Gia Hụ còn dự định đến nhà ăn ăn một bữa, bây giờ chỉ có thể cắn răng đuổi theo anh.
Lúc này, bầu trời đã được bao phủ bởi một tầng màu xám tro, các quán nướng lục tục bày ra, thấy cô gái nhỏ phía cứ nhìn thẳng chằm chằm, Tả Ngạn dừng bước lại.
Tầm mắt Mộ Gia Hủ đang tập trung ở các vỉ nướng, đột nhiên trán đụng vào một thứ gì có cứng rắn, đau đến độ hốc mắt ửng đỏ. Cô uất ức ngẩng đầu lên, đáy mắt viết đầy sự chỉ trích, khiến cho Tả Ngạn đang muốn nói gì đó cũng phải dừng lại, trong cổ họng phát ra những tiếng cười nhỏ vụn vặt.
Mộ Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-hon-gio-dem-mua-ha/2467118/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.