Tết âm lịch năm tốt nghiệp ấy, Tả Ngạn đưa Mộ Gia Hủ về nhà gặp ba mẹ.
Mặc dù đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lí từ sớm, nhưng Mộ Gia Hủ vẫn lo lắng không thôi, cho đến khi bước vào cửa nhà, cảm giác lo lắng lập tức tan thành mây khói, đổi lại là sự khiếp sợ mãnh liệt.
Hóa ra ông bảo vệ chính là ông nội ruột của Tả Ngạn!
Phải biết rằng, từ sau khi hai người ở bên nhau, không ít lần cô chạy ra ngoài hẹn hò dưới mắt nhìn của ông ấy.
Mộ Gia Hủ bất mãn nhìn về phía Tả Ngạn, anh giang tay ra: “Là ông nội nói sợ em ngại ngùng, nên giữ bí mật trước mà.”
Bị vạch trần nhưng ông nội Tả vẫn cười tủm tỉm nhìn cháu dâu tương lai của mình: “Ông đã nói cháu sẽ thích cháu trai của ông mà, không lừa gạt cháu đúng không, cháu dâu?”
Mộ Gia Hủ bị câu nói này làm đỏ mặt, lúc này mới nhớ đến ông nội đã từng nói cháu trai của mình là quân nhân, như vậy thì Tả Ngạn….
Hai ông cháu bảo cô ngồi xuống, từ từ kể lại.
Sau khi Tả Ngạn tốt nghiệp cấp ba thì lập tức tham gia quân ngũ, một đường tiến lên chức vị bộ đội đắc chủng, đã cống hiến không ít cho quốc gia. Vết sẹo trên lông mày anh là có khi đang chấp hành một nhiệm vụ trọng đại, khi đó anh là thiếu niên ngông cuồng, lỗ mãn và kích động. Đội trưởng của anh đã hy sinh vì để bảo vệ anh, cho nên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-hon-gio-dem-mua-ha/2467105/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.