Trong một căn phòng tối đen, có một người con gái đang tuyệt vọng ngồi khóc nấc dưới sàn nhà lạnh lẽo. Cơ thể cô gầy yếu như không còn sức sống, ánh mắt mơ hồ đến đáng thương. Đột nhiên, cô không khó nữa, lấy tay lau sạch đi những giọt lệ đang lăn dài trên má, cô trực riếp đi vào nhà tắm, không cởi quần áo mà trực tiếp ngồi vào trong, cho nước chảy ra bồn tắm. Cô co hai chân lại, tự ôm chặt lấy bản thân mình, ánh mắt cô lúc này đã trống rỗng, trong miệng cứ lẩm bẩm, lập đi lập lại một câu: "Chết đi có lẽ là sự giải thoát tốt nhất."
Chỉ vài giây sau, cô bước ra khỏi bồn tắm, mang theo quần áo ướt sũng và nặng nề trở về phòng. Đột nhiên, cô kéo từ ngăn tủ ra và lấy một con dao nhỏ, cứ vậy quay trở lại bồn tắm.
Cô muốn làm gì ư? Còn có thể làm gì?
Cô nhìn chăm chăm vào cổ tay mình, mỉm cười tự giễu và rạch vào tay một đường ngay đúng động mạch, máu văng ra tung toé, đôi mắt cô nhắm nghiền lại, cánh tay xụi để mặc cho máu chảy ra. Chỉ trong giây lát, bồn tắm đã là một màu đỏ tươi, vừa kinh diễm như hoa hồng lại vừa rùng mình khiến người ta đáng sợ. Nhưng có lẽ là một sự giải thoát tốt đẹp cho cô gái này, kết thúc tất cả.
Nhưng không, vì giờ này là giờ cơm tối, quản gia đi lên lầu, gõ cửa phòng mấy lần cũng không ai lên tiếng, nghĩ có chuyện chẳng lành xảy ra nên ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-cham-vao-em/3033920/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.