Tôicùng Chu Văn Trừng và em gái Lam rong chơi suốt một ngày, buổi tối Chu VănTrừng mời đi ăn đồ nướng, tôi ăn nhiều, ưỡn cái bụng đi tản bộ với hai ngườibọn họ, lắc lư một lúc mới về đến trường học.
Mở điệnthoại di động ra nhìn lướt qua, rất nhiều cuộc gọi nhỡ.
Đổ mồhôi, tôi quên, tối nay câu lạc bộ bóng rổ có cuộc họp. Tôi gọi điện thoại chotiểu khủng bố, thành khẩn xin lỗi rối rít.
Ai ngờtiểu khủng bố nói không sao, tôi gọi điện thoại đến túc xá tìm cậu, sau đóTrương Thiến đã tới thay cậu rồi.
. . . .. . Đây là tình huống gì?
TrươngThiến chính là Trương phú bà, người này lười tới trình độ nào, tôi rất là rõràng, đừng nói đi học bữa đực bữa cái, có lúc cô ấy dậy trễ, ngay cả cơm cũnglười ăn. Người này có thể vội vàng đi họp giúp tôi, chắc chắn là có mưu đồ.
Tôiđang buồn bực thì Trương Thiến trở lại, trong tay xách một đống nước trái cây,vẻ mặt hạnh phúc đến say mê. Tôi làm bộ không để ý nói với cô nàng một câu: “Trương Phú bà, cám ơn bàđã đi họp giúp tôi.”
TrươngThiến lắc đầu: “Đừng khách sáo.”
“Đi họp rất vui à?”
“Rấtvui, tiểu khủng bố rất đẹp trai!” MắtTrương Thiến lấp lánh.
Tôi rất thích mấy bé ngoan như vậy, bạn mới vừa mở mồm hỏi, người ta đãvội vàng khai sạch sành sanh.
“A~~~” tôi chợt hiểu ra gật đầu, “Tiểukhủng bố đẹp trai như vậy sao?”
Phú bà gật đầu lia lịa: “Ừ!”
“Vậy hôm nay buổi tối đi họp nói nội dung gì vậy?”
“.. . . . .” Trương Thiến cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-vi-nang/77909/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.