Tôi mang túi xách TiềnĐường mua cho tôi về trường học. Phạm phong tình mẫn cảm với mấy loại đồ vậtnày còn hơn cả chó với xương, tôi vừa vào cửa phòng ngủ, liền bị cônàng theo dõi.
Phạm phong tình kéo cáitúi xách của tôi nhìn một chút, phát biểu ngay: “Không tệ lắm.”
“Đó là chuyện đươngnhiên, ” tôi hỉnh mũi, “Tiền Đường mua cho tui đấy, hì hì.”
“Được nha, bình thườngcòn tưởng rằng thằng nhóc này là anh trai đẹp lạnh lùng, chỉ có hai bản lĩnh làbề ngoài với trí thông minh, xem ra cậu ấy còn rất biết cách săn sóc!”
Tôi cười hắc hắc, “Cáinày chủ yếu là do tui giỏi dạy dỗ.”
Phạm phong tình lắc đầucảm thán, “Một người con trai tốt như vậy, tại sao lại để cho bà chà đạp, aii!”
Lúc này, Từ thiên tài từbên ngoài đi vào, khi thấy tôi cầm túi khoe khoang với Phạm phong tình. Vịtuyệt thế tiêu tiền này cầm cái túi lên nhìn nhìn, dĩ nhiên vì nể tình TiềnĐường mua cho tôi, cô nàng cũng không viết chữ khi dễ lên trên mặt. Nhưng cônàng vẫn hỏi một vấn đề rất nghiêm túc: “Thứ này phải tốn không ít tiền nha?Tiền Đường đáng thương. . . . . .”
Tôi khoát khoát tay, “Không phải đâu, nó là hàng nhái cao cấp thôi, tôi làm sao chịu để TiềnĐường nhà tôi tiêu nhiều tiền như vậy chứ,hì hì. . . . . .” Được rồi, thậtra thì hàng nhái cao cấp cũng không rẻ, Tiền Đường sau khi bị tôi vơ vét lại cóthể để dành tiền mua thứ này, thật là làm khó cho cậu ấy. Nhưng quay đầu lạitôi cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-vi-nang/2085543/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.