Trên đường đếnquán ăn, Tiền Đường giao một xấp tài liệu cho tôi, trịnh trọng nói: “Tiểu Vũ,mặc dù em không muốn truy cứu, nhưng anh vẫn muốn thành thật khai báo.”
Tôi buồn bực,cậu muốn khai báo thì khai báo, có cần viết kiểm tra sao, còn viết nhiều nhưvậy! Tôi muốn xem hết không biết phải tốn bao nhiêu công sức đây!
Vậy mà thứ trongtay tôi không phải là bài kiểm tra, mà là một loại đơn từ tương tự với khẩucung, đúng vậy, khẩu cung, trừ hai chữ này ra tôi thật sự không tìm được từ nàotốt hơn để hình dung. o(╯□╰)oTrên”Khẩu cung”, chữ viết xốc xết, hiển nhiên không phải chỉ do một người viết.Mỗi một tờ đều hoàn thành riêng, ghi chép chuyện đã trải qua đêm hôm đó, phíadưới có người ký tên, có người ấn cả dấu tay lên. =.=
Từ thông tin bảnkhẩu cung này cung cấp, chuyện đã xảy ra hình như là như vậy: Tiền Đường cùngmấy vị sư huynh đi hát Karaoke, nhưng thằng nhãi này trước đó đã bị các sưhuynh ép uống không ít rượu, rất không có tiền đồ ngủ thiếp đi trong phòng hát.Các sư huynh đang ca hát máu lửa, cũng không có ai để ý đến cậu ấy. Lúc này cómột sinh viên nữ thò đầu từ ngoài cửa nhìn vào, tự xưng là bạn của Tiền Đường,rồi vào ngồi một lát. Chuyện này cũng rất bình thường, quán Karaoke bọn họ đicũng gần trường học, chung quanh thường có học sinh đi ngang qua, gặp phảingười quen cũng không phải là chuyện lạ. Các sư huynh không để ý, cho là cô ấyvào nói chuyện với Tiền Đường một lát sẽ đi, dù sao thằng nhãi Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-vi-nang/2085535/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.