Chuyện hôm trước đi ra thư viện gặp phải Hà Yến Tri rất nhanh đã bị Yên Chân quên mất.
Gần đây cô cảm thấy khá tủi thân. Mỗi ngày nếu không phải lên lớp chuyên môn thì là la cà ở lớp học của bạn trai. Tư Tắc bận rộn viết luận văn, nên cô cũng chỉ có thể dành thời gian cho anh ấy.
Nói thật thì học lớp toán cao cấp chẳng khác gì cực hình cả. Sau khi lên đại học thì cô không có môn số học nữa. Thời cấp ba được học mấy thứ kia cũng chỉ là da lông thôi. Lên đến trình độ của nghiên cứu sinh thì không phải nghe giảng nữa rồi, mà là nghe sách trời đó! Mấy công thức dài kín bảng, nhìn thôi cũng đau đầu.
Lúc nghe giảng Tư Tắc rất nghiêm túc. Chỉ cần giáo viên giảng bài thì anh rất ít khi viết bài, thỉnh thoảng mới cầm bút viết mấy nét. Thời gian còn lại Yến Chân cảm thấy sóng não của người này đã không còn cùng một không gian với cô nữa, mà đã tiến vào một tầng không gian thần thánh nào khác rồi.
Sau khi tan học, Yến Chân mới thoát khỏi cảm xúc uể oải khi bị đả kích trầm trọng. Cô cầm bút chọc chọc ngón tay Tư Tắc: "Mấy người học giỏi toán như anh đều thấy học toán cực kì dễ hả?"
Động tác đọc sách của Tư Tắc dừng lại. Anh nghiêng đầu nhìn cô, tựa như đang sắp xếp lại câu từ làm sao để không đả kích lòng tự tin của bạn gái nhà mình, im lặng một lát mới trả lời: "Cũng không phải là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-va-lai-tram-nam/3391979/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.