Điện thoại của Du Hiền rung lên một cái, tin nhắn nhóm trong Wechat đang không ngừng nhảy ra.
Lão Viên: [Wowoooooo, con cá ướp muối này thật sự quá nham hiểm rồi, tôi cược năm xu cậu ta tuyệt đối là cố ý.]
Đừng gọi tôi là cá ướp muối: [Nam sinh này được đấy, lúc vừa mới đi tới cậu ta liền nhìn về phía chúng ta mấy lần, tôi không tin cậu ta không biết lão đại.]
Lão Viên: [Ồ, tình cảm vẫn là một boy tâm cơ.]
Hướng Ninh: [Run lẩy bẩy–ing ~~ Tôi cảm thấy lão đại hình như rất khó chịu.]
Lão Viên: [?? Cậu lại có thể từ trên khuôn mặt vạn năm không lộ ra vẻ gì kia của lão đại nhìn ra được hai chữ khó chịu?]
Đừng gọi tôi là cá ướp muối: [Ngớ ngẩn, chẳng lẽ không phát hiện ra lão đại cậu ta nhìn menu đến mức vô cùng mê mẩn sao?]
Hướng Ninh: [Chính xác, với tác phong thường ngày của lão đại, không thể nào nghiên cứu menu được, cậu ta tùy tiện lật một lần rồi khép lại liền có thể đọc ra được.]
Lão Viên: [Hưng phấn xoa tay.jpg]
Hướng Ninh: [Hưng phấn xoa tay.jpg]
Đừng gọi tôi là cá ướp muối: [Này này này các cậu đừng gây chuyện!]
Lão Viên: [Cái này gọi là vì lão đại giải quyết khó khăn.]
Hướng Ninh: [Ha ha, cá ướp muối vẻ mặt của cậu đã bán đứng cậu rồi.]
Lão Viên và Hướng Ninh liếc mắt nhìn nhau, nhìn về phía Tạ Tuấn đeo tai nghe đang chơi trò chơi, yên lặng bấm số.
Tay cầm đũa của Yến Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-va-lai-tram-nam/3391958/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.