Chuyến bay này Yến Chân thật sự là bị quấy nhiễu đến phiền phức vô cùng, nhất là đến cuối cùng còn bị đạp một cái, vừa vặn trúng trên ngón chân út, giống như kim châm muối xát, cô nương giẫm lên người ta kia thế mà chẳng nói xin lỗi liền chạy đến chỗ Tư Tắc, cô đổi hết tội lỗi lên người nào đó vì quá trêu hoa ghẹo nguyệt.
Cô gái ăn mặc phong cách nghe thấy cô nói, trên mặt lộ ra biểu hiện hiểu rõ, sau đó không chút xấu hổ mà mở trừng hai mắt với Yến Chân, nói: “A, ngại quá, cô thật là may mắn.” Sau đó cầm hành lý của mình, sau đó uốn éo cái eo nhỏ bị cái váy bó sát mông mà lộ ra, đi xuống máy bay.
Yến Chân bị lần hành động này của cô ấy làm cho không hiểu ra sao, sờ lên mũi, đứng dậy nhón chân lấy ba lô hành lý ở trên kệ.
Lúc này từ phía sau cô có một cái tay đưa đến, dễ dàng lấy hành lý ra.
Yến Chân quay đầu, mắt đối diện với Tư Tắc, đại lão giờ phút này xách ba lô của cô trong tay, giương cằm lên, ra hiệu có thể đi rồi.
Ra khỏi sân bay, Yến Chân mới từ từ phát hiện ra hành động vừa rồi của mình hình như có chút không ổn, không biết đại lão có cảm thấy cô vượt quá chức phận hay không.
Nhưng mà nhìn dáng vẻ anh dường như tâm tình không tệ, hẳn là không để ý nhỉ.
Yến Chân chẳng hề thấy gánh nặng ném chuyện này ra sau đầu.
Đường từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-va-lai-tram-nam/3391954/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.