Chuyện gì đang xảy ra đây?
Anh trừng mắt nhìn cái đầu nho nhỏ trước mặt, nụ cười nhỏ nhắn, gương mặt tròn tròn non nớt giống như trái táo đỏ, đã vậy còn có đôi mắt to đang chớp chớp nhìn mình. Lương Vấn Hân hoàn toàn không nói nên lời.
“Đàn anh, em có thể vào nhà không?” Đối phương hỏi một cách thật chân thành.
Lương Vấn Hân dùng sức hồi tưởng, lại hồi tưởng. Hình như là hai tháng trước, đàn em ở chung sắp tốt nghiệp lại nhận được giấy gọi nhập ngũ. Đúng lúc đó hàng xóm của cậu ấy muốn lên Đài Trung để học đại học nhưng kí túc xá lại không còn phòng. Dựa vào tình đồng hương, cậu ấy hỏi anh một câu: “Có thể cho hàng xóm của em đến đây ở chung không?”
Lúc đó anh không hề để tâm, dù sao chỉ là một tên nhóc đến lông cũng chưa mọc dài thì lo gì. Chỉ cần đưa tiền thuê phòng thì ai lại có cuộc sống của người ấy.
Lương Vấn Hân sớm đã thoát kiếp học sinh lâu đến nỗi quên nghỉ hè là cái gì rồi. Hai tháng sau, một cô gái nhỏ xách theo hành lý tìm tới cửa nhà anh.
Anh không mong đợi một tiểu quỷ nhưng cũng không mong chờ một cô bé mà.
Bây giờ phải làm sao đây? Anh phải làm bảo mẫu sao? Từ đây không có lối thoát!
“A Thành nói, anh ấy đã nói với anh rồi.”
Nhưng A Thành chưa nói, người thuê nhà mới là nữ!
Lương Vấn Hân thật muốn hét to lên.
Cô nhóc này đang suy nghĩ cái gì? Ở chung một chỗ với một người đàn ông, không sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-thi-tam-phi/58182/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.