Cơn mưa đổ xuống,qua tấm kính những hạt mưa hắt vào đầy vẻ u buồn ảm đạm…Nam ngồi đó hút thuốc cả đêm nhìn vợ mình cho tới gần sáng…
Ngọc mở mắt tỉnh dậy thấy trời đã sáng,cô vội vã đi rửa mặt…trên bàn bữa sáng đã được chuẩn bị thế nhưng Nam thì đã rời khỏi nhà…ngồi xuống ăn bát súp trong căn nhà chợt Ngọc thấy tủi thân,nước mắt cô lã chã rơi…
“ Sao mình phải khóc,anh ta và mình đã kết thúc,chỉ là kẻ nào yêu nhiều hơn kẻ đó sẽ đau lòng hơn “
Ngọc chống tay lên trán ngồi khóc rưng rức bên trong bàn ăn…
Tại bệnh viện…
Nam bước vào thăm con gái,con bé da dẻ hồng hào trở lại,suốt hơn một năm qua con bé đã được hưởng máu của Ngọc…anh ta cầm tay con mình
-Con ổn rồi,bác sỹ nói con sang tuần có thể xuất viện
-Vậy là con không cần phải lấy máu của cô Ngọc nữa đúng không ạ
-Ừm,cô cũng mệt mỏi rồi con ạ
-Bố…bố còn nhớ lời nói với con không?
-Bố và cô ấy đã chia tay rồi
-Thật à bố…con biết bố của con luôn giữ lời mà…
Nam gương mặt rất buồn ,con gái ôm cổ anh ta còn ánh mắt Nam thì biểu hiện của vẻ rất đau lòng…
Ra bên ngoài bác sỹ nói
-Nam này Ngọc cơ thể rất yếu ,lần lấy máu cuối cùng sẽ lấy nhiều sợ cơ thể cô ấy chịu k nổi
-Vậy cậu liên hệ mua máu hộ tôi
-Cái này phải làm đúng ngày,máu này cậu biết khó mua đến cỡ nào mà
-Vậy giờ tôi phải làm sao?
-Để con bé thêm 1 tháng nữa làm tôi nghĩ vẫn được,lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-lai-hanh-phuc/543178/chuong-25.html