Cả chặng đường tôi cứ suy nghĩ mãi về chuyện giữa chúng tôi…tôi có cảm giác như Nam đối với tôi chỉ là chơi bời thoáng qua vậy…anh ta k muốn có con với tôi,người anh ta coi là vợ…
Cô nhìn sang bên cạnh Nam ngồi nhắm mắt ngủ trên máy bay…đột nhiên anh ta lên tiếng
-Nhìn gì mà lâu vậy,mặt anh có gì à?
Ngọc vội ái ngại
-Không có gì
Cô quay mặt đi Nam mở mắt ra rồi quay sang nhìn Ngọc,anh ta dường như hiểu Ngọc đang có những suy nghĩ gì đó về anh ta…
Trở về cuộc sống hằng ngày,Nam bận rộn với chuyên án mới ,còn Ngọc cũng bận bịu với công việc ở cửa hàng nail…Linh mở lời
-Tối nay đi ăn không Ngọc
-Ừ tối nay đi được
-Dạo này chàng k về ăn cơm à
-6 ngày nay chưa thấy về nhà rồi
-Thế có gọi cho bà không
-Nhắn mỗi cái tin là bận làm việc nên k về …chỉ thế thôi
-Thôi thế là được rồi
-Sao mình cứ cảm thấy anh ấy hời hợt kiểu gì ấy…
-Ngu lắm đàn ông 10 thằng cả 10,chưa ăn được thì họ chiểu chuộng,ăn được rồi thì chả chán mửa ra,với cả chồng bạn làm ngành đó thì sợ gái mú lắm ,k thiết tha gì mình đâu…
-Anh ấy k có tính như vậy đâu,được cái tôi tin tưởng ở hôn nhân lần này…
-Tin tưởng được không?
-Được chứ,nói chung sống với nhau phải có niềm tin một chút…
-Thế sao đời chồng trước lại nghi ngờ ngay thế
-Vì anh ta luôn là kẻ có động cơ đê hèn,dù sao thì tôi chưa bao giờ tin Huy …
Cánh cửa phòng trại giam mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-lai-hanh-phuc/543174/chuong-21.html