Cuộc sống của tôi vẫn diễn ra êm đẹp ,chúng tôi sống chung dưới một mái nhà với tư cách là vợ chồng,thế nhưng bản thân trong lòng tôi hiểu rõ tôi kết hôn vì điều gì…và anh ấy có lẽ cũng như vậy… 
Ngọc đứng bên ngoài cửa tay bê đĩa hoa quả định mang vào cho Nam nhưng thấy anh ta đang ngồi ngủ gật trước cái máy tính,bên cạnh tay vẫn đặt trên một đống giấy tờ… 
Ngọc hiểu rằng có lẽ Nam có quá nhiều việc,cô khẽ kéo cánh cửa phòng làm việc lại,cánh cửa vừa kéo Nam liền mở mắt…anh ta ánh mắt lầm lỳ nhìn về phía cửa… 
Hôm nay Ngọc vào học nghề tại một tiệm nail,chủ tiệm bằng tuổi Ngọc nên rất đon đả và nói chuyện rất thân thiết … 
-Này tớ với cậu bằng tuổi đấy,nhìn tớ già vãi nhỉ 
-Tớ cũng già rồi mà 
-Già gì,chẳng chau chuốt mà thấy vẫn xinh vãi ra,này cơ mà phụ nữ k chau chuốt là thiệt đấy… 
-Để sau làm có tiền rồi tính,giờ nghề k có chưa có gì lấy tiền đâu ra chau chuốt… 
-Nhẫn cưới sáng như kim cương thế kia mà kêu k có tiền 
Ngọc nhìn chiếc nhẫn rồi cười nhẹ 
-Chắc do hợp đeo… 
-Nói chung hôn nhân cũng ràng buộc mệt lắm,như tớ làm mẹ đơn thân,vất vả tí nhưng tự do,yêu ai làm gì thoải mái,con thì vẫn có,à mà Ngọc có con chưa? 
-Mình mới cưới nên chưa có… 
-Oài chồng đứng đắn nhỉ,thường bây giờ đàn ông chửa xong mới cuống lên báo gia đình cưới,còn không chả bao giờ cưới … 
-Anh ấy là người rất lịch sự và tử tế 
-nghe nói là biết yêu chồng nhiều nhá,Loan bảo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-lai-hanh-phuc/543167/chuong-14.html