Qua điều tra và khám xét chi tiết thì đúng là Trấn chu đã xác định toàn bộ quân Lưu Cầu ở đây đã chạy hết về kinh đô để tăng cường quân đội cho trận tử chiến tiếp theo. Đoàn quân nói vui thì cũng vui nhưng buồn thì cũng buồn vì công trạng đã bị giảm nhiều. Trấn chu phát hiện các cư dân địa phương vẫn còn, hắn ko phải người hiếu sát nên ko có cái trò chặt đầu dân chúng lập công. Thực ra dân tại vùng này đều yêu thích ngư nghiệp và buôn bán cũng như hiểu rõ dòng chảy của biển, chưa kể nếu đây là trạm tiếp viện cho quân đội trong trận đánh tiếp theo thì ko gì tuyệt vời hơn do nó gần với kinh đô nhất, dân chúng lợi dụng được.
Từ đó dẫn đến hiện trạng trong khi Lưu Cầu , đại diện là triều đình và quốc vương Kiệt Thích ra sức hô hào chuẩn bị và chiến đấu chống quân xâm lược thì người dân nhiều người đi buôn bán với quân Tùy những nhu yếu phẩm cần thiết. Thậm chí nhiều người ko chỉ buôn bán lương thực mà còn cả vũ khí, các trang bị khác như dép, vải vóc, tóm lại quân Tùy ở đây chả thiếu thứ gì do dân nước bị xâm lược cung cấp, thậm chí quân Kỹ cũng có. Điều này khá là trớ trêu khi đội quân ở 1 đất nước ăn nhiều ngũ cốc và thịt là một mặt hàng xa xỉ nhưng khi đi xâm lược thì nó lại cực kì nhiều thịt, cuộc sống như ở thiên đường so với quê nhà .
2 phe chuẩn bị Kĩ Lưỡng tất cả mọi thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-ak-ta-ba-chu-the-gioi-song-song-co-dai/451330/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.