Vương Lâm :
-ồ! vậy ra ngài cũng là người thiên chúc sao?
Bân :
-Đúng vậy! Tại hạ là người vùng Thiên Chúc, nơi tại hạ sống là nơi mà Phật giáo bị chia làm 2 phái do những người phái cũ không hiểu và thông cảm cho văn hóa của vùng đất chúng tôi đã xảy ra tranh cãi nên bây giờ Phật giáo bị chia làm 2 phái.
Vương Lâm :
-Ô ! Hóa ra còn có cơ sự này, xem ra vùng đất của công tử đúng là đặc biệt. Nhưng nhìn tướng mạo của ngài sao lại giống người Vùng Lĩnh Nam này vậy?
Bân:
-Vương tộc trưởng quả nhiên con mắt tinh tường, cái này nói ra thì dài nhưng chung quy lại bố mẹ tôi đều là người có 2 dòng máu. Mẹ tôi thì là con lai của ông ngoại tôi 1 người Gupta với bà ngoại tôi 1 người phụ nữ Lĩnh Nam còn bố tôi thì ngược lại . Khi sinh tôi ra nếu không có vết bớt của gia tộc và khuôn mặt giống ông nội thì không ai nghĩ tôi là người Gupta cả.
Vương Lâm:
-Không ngờ thân thế công tử lắm gian truân quá. Chẳng hay xin hỏi công tử niên kỷ bao nhiêu?
Bân :
-Thưa Vương tộc trưởng! hiện tại, năm nay tôi 18 tuổi. Năm 10 tuổi tôi đã theo cha tôi bôn ba học kinh doanh, nên bây giờ mới được giao phó cho làm chủ thương đoàn đi biển này.
Vương Lâm:
-Quả là Trường Giang sóng sau xô song trước! Công tử mới có 18 tuổi đã làm chủ cả 1 thương đoàn! Đúng là tuổi trẻ tài cao! Không giống như khuyển tử nhà tôi 18 tuổi vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-ak-ta-ba-chu-the-gioi-song-song-co-dai/451290/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.