Cuộc chiến của hắn còn tiếp diễn, không phải hắn muốn làm vua hay làm cái gì to lớn như mấy tay xuyên không bên TQ.Nếu như hắn vào thời thịnh trị của Phong kiến Việt Nam Lê Thánh Tông hoặc nhà Trần, Tây Sơn thì khác. Lúc này hắn sẫn sang làm bóng đèn lịch sử làm nó sáng hơn , làm cho triều đại đấy, thời kỳ đấy tốt hơn, giải quyết các vấn đề triệt để hơn, để sau này có thể nước mình lớn hơn, nhiều tài nguyên hơn , không sợ các thế lực thực dân kiểu cũ lẫn mới. Nhưng khổ nỗi hắn lại rơi vào thời kỳ cuối Bắc thuộc, lại là cái thời kỳ hùng mạnh và hung thịnh nhất của Phong kiến Trung quốc.
Nếu như hắn rơi vào mấy trăm năm trước lúc người hán phân chia thành hơn chục quốc gia có phải dễ hơn không, người Việt tuy ít hơn nhưng người hán Lúc này đánh nhau tùm lum, đỡ mệt hắn. Lần này cuối thời nhà Tùy, là lần biến động cuối cùng của chế độ phong kiến trung hoa, nó quét sạch tàn dư cuối cùng gây bất ổn chia rẽ các vùng đất mà người Hán bình định. Đến những triều đại sau này, khi sụp đổ, đất nước bị chia cắt cũng chỉ trong vài chục năm ngắn ngủi lại thống nhất, không có tình trạng chia cắt kéo dài như cuối thời nhà Tấn.
Bây giờ người ta hay nói “ Điện- Đường – Trường – Trạm” để nói nói muốn phát triển đất nước cần phải có 4 cái này,tất nhiên nó hoàn toàn đúng trong hoàn cảnh hiện nay và mai sau. Nhưng nếu áp dụng cái này về thời phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-ak-ta-ba-chu-the-gioi-song-song-co-dai/451286/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.