Bân đang hốt hoảng khi thấy dân thời này manh động thế, manh động như cả làng xông lên bắt các hảo hán phi excite cầm thòng lọng vậy, hơi tý đã cầm tên bắn người, mà hắn có làm cái gì đâu, may có cái mũ bảo hiểm ko tý thì toi. Bân bò lấy lại cái loa cầm tay, đưa lên nói :
Thăng nào vừa bắn bố mày! tôi có làm gì đâu mà bắn tôi?
Trưởng lảo lấy hết sức bình sinh hô lớn:
Yêu ma phương nào giám xông vào làm làm gì? Khai nhanh không hàng vạn mũi tên được tẩm phép bắn ngươi hồn bay phách tán.
Bân lúc này mới ngớ người ra, hóa ra đám người Việt cổ này nhận nhầm mình là ma. Sao họ nghĩ mình là ma được nhỉ, hắn xoay xoay cái đầu gắn đèn nhìn xung quanh , ánh sáng chiếu rọi xung quanh, xác định không có người hoặc không có con thú khổng lồ nào. Bân ngẩng đầu lên xác định đám người, xa xa, qua ánh sáng mờ thấy đúng là có mấy người tụ tập chỗ chòi canh, sau đó lại thêm 1 mũi tên bay tới. May Bân né kịp, Bân bắc loa kêu lớn :
Ê ! Bình tĩnh! Đại ca bình tĩnh đừng bắn! Tôi là người, là người chuẩn 100%, 100% người Việt không pha tạp. Mà khoan đã vừa nãy ta nhìn làng ông có mấy trăm người, người đúng trên tường có vài chục thì đòi đâu ra vạn mũi tên. Trưởng làng biết mình không dọa được đối phương nói vọng lại:
Ngươi chứng minh cho ta xem ta có phải là người không? Bân bèn tháo cái đèn trên mũ xuống, cho nó chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khau-ak-ta-ba-chu-the-gioi-song-song-co-dai/451250/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.