Đó thực sự là anh ta, Quan Thiệu Minh.
Tề Vãn nằm xuống.
Sau một giấc mộng dài, cô mở mắt ra và sững sờ.
Có lẽ số phận đã định sẵn để cô gặp lại anh ta? Lần tra tấn cuối cùng chưa đủ cho cô sao?
Hôm nay cô không đi làm. Cô trực tiếp gọi cho Lý Tử Lục, nói rằng cô có chuyện muốn xin nghỉ một ngày ở nhà. Tất nhiên, Lý Tử Lục không từ chối.
Cô cũng tự hỏi liệu một ngày có đủ cho cô không? Đủ cho những ký ức đang trỗi dậy trong cô dần lắng lại. Không ai biết rằng cha cô đã mất cách đây ba năm. Mẹ cô đã bỏ trốn cùng đàn ông khi cô mười tám tuổi. Lúc ấy cô ra sao? Lúc ấy cô thế nào? Không ai biết cũng chẳng ai quan tâm.
Những ký ức giày vò cô cả đêm, lúc tỉnh dậy cả người cô mệt mỏi và uể oải. Cô sờ tay lên trán, nhiệt độ nóng bừng bừng khiến cô thở dài, cô bị sốt rồi. Cô đang nằm trên giường, đắp chăn bông đầu choáng váng, hoa mắt chóng mặt. Tất nhiên, cô không có ý nói dối Lý Tử Lục. Nếu anh biết rằng cô bị ốm, chắc chắn anh sẽ làm những điều khiến cô khó chịu hơn. Cô nói dối chỉ vì lợi ích của chính mình mà thỉnh thoảng lợi dụng tình cảm của người khác không phải là điều xấu.
Tề Vãn lấy nhiệt kế ra. Những “hình vẽ bắt mắt” được hiển thị trên nhiệt kế điện tử. Cô chớp mắt bất lực, ném nhiệt kế sang một bên, kéo chăn bông lên và quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-tinh/3476298/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.