Hai ngày sau bữa tiệc, Lý Tử Lục có một chuyến công tác đến địa điểm thi công dự án. Tề Vãn cảm thấy mừng thầm. Ít nhất cô không phải sắp xếp quá nhiều lịch trình ngày và khối lượng công việc cũng sẽ nhẹ nhàng hơn.
Chiều hôm đó, chỉ vài phút sau khi kết thúc giờ làm việc, cô ngồi vào bàn làm nhìn vào lịch, đôi mắt đầy buồn rầu.
Thời gian đã trôi qua quá lâu. Tề Vãn cầm tờ lịch lên vuốt ve một ngày ở trên đó, ngày 19.
Đã bốn năm rồi, phải không? Năm đó cô chỉ mới 20 tuổi và cô sẽ không bao giờ quên được.
Nhìn vào lịch, cô không khỏi cắn cánh môi dưới hấp dẫn của mình.
Cũng từ ngày đó, cô đã yêu thích cảm giác làm tình nhưng cũng ghét đàn ông.
Ngay khi tan làm, các đồng nghiệp lần lượt rời văn phòng, Tề Vãn cầm túi xách của mình lên một mình bước ra khỏi công ty.
Ngay khi cô vừa ra khỏi cửa tòa nhà, một ai đó lớn giọng gọi: “Vãn Vãn”
Lưu Ninh đứng trước bồn hoa cách đó không xa, với một nụ cười hạnh phúc có chút chói lọi.
“Tại sao anh lại ở đây?” Nhìn thấy Lưu Ninh, Tề Vãn luôn có cảm giác quen thuộc, nhất là nụ cười của anh, cô cảm thấy rất ấm áp và tươi sáng.
“Tôi ở đây đợi cô tan làm.” Tâm trạng của Lưu Ninh có vẻ đang rất tốt.
“Ồ? Tốt quá!”
“Tôi đã vượt qua thời gian thử việc và ký hợp đồng hai năm với mức lương rất tốt!”
“Thật sao? Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-tinh/3476290/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.