Đương nhiên, ngay sau khi bài phát biểu khai mạc của bữa tiệc kết thúc là thời gian được dành riêng cho các ông chủ của các công ty lớn gặp gỡ giao tiếp. Tề Vãn cầm ly rượu hoa quả, bị kéo đi xung quanh như một con rối. Nhìn thấy các chủ tịch, tổng giám đốc, thực sự như nhìn thấy các phiên bản nhiều màu sắc của Yamamoto. Nó khiến Tề Vãn vô cùng ghê tởm.
Tối nay cô mặc một chiếc váy dài do Lý Tử Lục mua, mái tóc cũng được nhà tạo mẫu uốn lọn sóng to, kết hợp với tone trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng, trong sáng làm nổi bật lên toàn bộ vẻ đẹp tự nhiên. Cô không thích loại hình này chút nào, ngây thơ cái con khỉ khô.
Bị Lý Tử Lục kéo đi vòng quanh chào hỏi toàn bộ những người dự tiệc, cô chỉ mỉm cười sắm vai một thư ký duyên dáng. Mặc dù trong lòng rất bài xích nhưng mà dù sao vẫn phải cố gắng chịu đựng. Nói gì cũng là đại diện cho bộ mặt của công ty, nhất là tiền lương trả cho những giây phút này không hề thấp.
Cuối cùng, lợi dụng tình huống Lý Tử Lục bị đám phụ nữ ăn mặc lộng lẫy vây quanh, Tề Vãn liền tìm cớ để trốn đi. Cô lẻn đến một góc nhỏ cạnh cửa sổ, nhìn vào ly rượu hoa quả trên tay vẫn còn hơn một nửa khẽ thở dài.
“Rượu hoa quả của cô trông có vẻ rất ngon!” Giọng nói của một người đàn ông vang lên bên tai.
Tề Vãn giật mình. Ngay khi vừa quay đầu về hướng âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-tinh/3476288/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.