Tề Vãn ngây ngốc nhìn bầu trời xám xịt bên ngoài, có chút yên tâm. Cô mỉm cười đứng dậy, nhặt chiếc khăn tắm quấn lên người, từ từ bước đến bên cửa sổ, sau đó hạ kính, kéo rèm lại.
Cô nhớ người đàn ông kia rất nhiều... Cô vẫn còn rất nhớ... Tề Vãn nhẹ nhàng chạm lên môi, rồi nảy ra một ý định táo bạo.
Một chiếc áo vest màu đen kết hợp cùng một chiếc váy jean, mái tóc đen dài qua vai được buộc cao gọn gàng sau đầu, mắt được kẻ viền đen sẫm kết hợp với son môi màu tím. Tề Vãn nhìn mình trong gương, mỉm cười hài lòng rồi đi ra khỏi nhà.
Tề Vãn lái xe và đi đến Pub như đêm đó. Khi cô bước ra khỏi xe, mọi người cũng bị thu hút bởi dáng người quyến rũ của cô, tiếng huýt sáo mời gọi vang lên liên tục.
Cô vẫn ngồi ở vị trí giống như đêm đó và gọi một ly nước trái cây. Cô biết rằng sẽ không có sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy, nhưng cô vẫn muốn thử vận may 1 lần, cho dù thật sự cô không bao giờ thích chờ đợi.
Một giờ sau, cô cảm thấy hơi nản, nhìn vào đồng hồ. Giờ cũng vẫn còn sớm.
Hai giờ sau, nước trái cây đã được uống đến cốc thứ tư.
Ba giờ sau, sự náo nhiệt trong Pub mới bắt đầu, tiếng nhạc ngày càng mạnh mẽ.
Bốn giờ sau, Tề Vãn đã thấy thực thất vọng. Một ngụm uống xong ly nước trái cây cuối cùng, cô nhảy khỏi ghế cao và lập tức rời đi.
“Ối... xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-tinh/3476283/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.