Chúc Trì Chu như bị sét đánh, bỗng nhiên ý thức được Lâm Vãn đang làm gì, cả người nóng bừng, chửi thề một tiếng, vội vàng khởi động xe: "Bảo bối đợi anh, anh lập tức đến ngay!!" 
Lâm Vãn rên rỉ: "Em... em đang ở thành phố Dung, anh đến cái gì mà đến..." 
Chúc Trì Chu đạp phanh, chửi một tiếng: "Mẹ nó!" 
"Em khó chịu..." Lâm Vãn vô cùng mệt mỏi, "Trì Chu ca ca..." 
Chúc Trì Chu đành dỗ dành: "Chịu khó một chút, bảo bối, đợi anh một lát, anh dừng xe vào chỗ vắng vẻ đã." 
Lâm Vãn giọng khàn đặc: "Làm gì vậy..." 
"Anh giúp em." Chúc Trì Chu nói. 
Mười mấy phút sau, Chúc Trì Chu dừng xe vào bãi đỗ xe của một công viên trong thành phố. 
Đã rất muộn, bãi đỗ xe chỉ còn lác đác hai ba chiếc xe và một ngọn đèn đường công suất lớn. 
Chúc Trì Chu dừng xe, hạ cửa kính xe xuống một khe hở hai ngón tay, tắt đèn, tắt máy. Chỗ này cách xa đèn đường, ánh sáng lờ mờ, chiếc xe màu đen ẩn mình dưới bóng cây, xung quanh yên tĩnh chỉ còn tiếng côn trùng kêu. 
"Lâm Vãn, chúng ta bắt đầu đi." 
"Bắt đầu gì?" Lâm Vãn thở hổn hển. 
"Thiền định." 
"Em không muốn." 
"Thử một chút," Chúc Trì Chu hạ giọng, nghe rất có từ tính, "Sẽ dễ chịu hơn." 
Lâm Vãn không trả lời, vì vậy Chúc Trì Chu tắt bluetooth trên xe, áp điện thoại vào má, nhẹ nhàng nói vào ống nghe: "Bảo bối, em nhắm mắt lại, hít thở theo hướng dẫn của anh." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-da-them-thit/3731272/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.