Mấy ngày Lâm Vãn ốm, Chúc Trì Chu đều đặn đến nhà anh vào mỗi buổi sáng, trưa, tối để ôm anh. 
Nếu thời gian thoải mái, Chúc Trì Chu còn nấu nướng gì đó cho anh ăn, còn nếu gấp gáp thì mua đồ ăn sẵn mang đến. Tóm lại cậu không bao giờ để Lâm Vãn qua loa cho xong bữa nào. 
Chúc Trì Chu hứa với Lâm Vãn là cậu sẽ dọn dẹp thức ăn gọn gàng, không để bất cứ thứ gì bị hỏng mốc trong nhà. Lâm Vãn hoàn toàn tin tưởng Chúc Trì Chu, thế nên cứ để mặc cậu muốn làm gì thì làm. 
Căn bếp trống trơn dần được lấp đầy bởi những thứ Chúc Trì Chu mua về, tủ lạnh cũng dần có thêm hoa quả tươi ngon. Ngôi nhà mang phong cách lăng mộ cổ xưa rốt cuộc cũng có hơi thở cuộc sống. 
Lâm Vãn để ý thấy đôi dép lê dự phòng mà Chúc Trì Chu mang hơi ngắn, nên mua một đôi mới đặt cạnh tủ giày ở cửa ra vào. 
Anh còn mua thêm một bộ đồ ở nhà, cùng thương hiệu, cùng kiểu dáng với bộ của mình, cũng là cỡ của Chúc Trì Chu. 
Thứ Sáu, Lâm Vãn khỏi bệnh, đi làm trở lại sau khi xin nghỉ ốm. 
Mấy hôm trước, giám đốc nhân sự có gửi cho anh một bản sơ yếu lý lịch, nói là của thực tập sinh mới của phòng đầu tư. 
Là nữ, sinh viên năm ba, tên là Lôi Manh. 
Họ Lôi, phản ứng đầu tiên của Lâm Vãn là cô gái này có thể có quan hệ với tập đoàn Đình Chính. Nhưng những chuyện kiểu này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-da-them-thit/3731254/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.