Chúc Trì Chu như bị sét đánh ngang tai, vội vàng dời mắt không dám nhìn Lâm Vãn nữa. 
Cậu ngồi ngay ngắn, cúi đầu mở sổ ghi chép ra, giả vờ cầm bút bi mà viết lia lịa. 
Ngòi bút vẽ một hình chữ U ngược trên giấy. ... Không ổn rồi! Người bình thường nào nhìn thấy thứ này mà lại nghĩ đến việc nó có đau khi dùng hay không! 
Lại vẽ thêm một cái nơ con bướm bên dưới hình chữ U ngược. ... Vậy nên đây là lý do Lâm tổng giám sắp ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa có bạn gái sao? 
Cuối cùng cậu khoanh tròn hình vẽ nguệch ngoạc lại. 
Dừng lại! Chúc Trì Chu mày đang nghĩ gì vậy! Nghĩ nữa là bị trừ công đức đấy! 
Chờ Lý Yến Lê nói xong, Lâm Vãn hỏi anh ta: "Sản phẩm của anh có tính đến mức độ chấp nhận của thị trường chưa? Đối tượng mục tiêu của anh là nhóm nào? Đã điều tra sở thích của khách hàng tiềm năng chưa?" 
"Tôi không quan tâm đến sở thích của người khác," Lý Yến Lê hất cằm lên, nhìn người khác bằng lỗ mũi, mang theo chút kiêu ngạo tự phụ, "Tôi chỉ muốn làm những gì tôi thích." 
Lâm Vãn gập kế hoạch kinh doanh lại, "Nếu một sản phẩm chỉ phục vụ cho sở thích cá nhân của người sáng lập mà bỏ qua thị trường, thì rất khó để thuyết phục chúng tôi đầu tư." 
Lý Yến Lê tỏ vẻ khinh thường: "Da nhân tạo tôi sử dụng là do chính tôi nghiên cứu phát triển! Trên thị trường không có công ty nào có thể tạo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khat-da-them-thit/3731211/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.