SAU NÀY CÓ DUYÊN ẮT GẶP LẠI
Ngày hôm sau.
Thẩm Dao cảm thấy trên mặt hơi ngứa, từ từ mở mắt ra, trông thấy khuôn mặt của Sơ Nghiêu sát lại gần, bất ngờ không thôi.
“Ngươi, ngươi…”
Truyện được dịch bởi Hoạ An An.
Sơ Nghiêu chán chường nhìn nàng, “Một cô nương không tồi, thế nào đi ngủ lại chảy nước miếng?”
Cô nam quả nữ cùng nhau ở trong khu rừng hoang vu này đã là đại kỵ, hắn còn nhìn thấy dáng vẻ say giấc của nàng, vừa nghĩ tới Thẩm Dao liền đỏ ửng mặt mày.
“Ngươi đừng nói nhảm, ngươi có tin ta, ta…” Cái miệng nhỏ liên tục lắp bắp, vẻ mặt vờ như tức giận khiến người ta nhìn vào đã buồn cười.
Sơ Nghiêu nhướng mày cười, cúi người về phía trước, thu khoảng cách với Thẩm Dao lại chỉ còn một đấm bàn tay: “Ngươi muốn làm gì, muốn gả cho ta sao?”
Vừa nói, sức nóng lập tức lan tỏa khắp mặt nàng.
Thẩm Dao đẩy hắn ra, lùi về phía sau một bước, “Ngươi đừng có mơ, ai muốn gả cho ngươi chứ.”
Sơ Nghiêu bị đẩy ngã cũng không tức giận, phủi đất trên người: “Phía trước có một con suối, ngươi qua đó rửa ráy một chút đi.”
Trước khi quay người, Thẩm Dao lườm hắn: “Lưu manh.”
Sơ Nghiêu bắt lấy cổ tay, kéo người vào trong lòng, cúi đầu sát xuống mặt nàng.
“Ngươi nói xem, ta nên làm gì để xứng đáng với hai chữ này?”
Sơ Nghiêu ở rất gần, Thẩm Dao sợ tới mức bất động, thậm chí không dám thở mạnh.
Thấy dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-neo-thanh-nam-lai-don-xuan/3390425/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.