Ánh mắt Đông Phương Ngưng nìn vào cánh tay Hạ Vệ Thần khoác qua vaiDiệp Vân Sơ, trong mắt hiện lên đau đớn, ngẩng mặt, chàng mím mím môi,đang muốn mở miệng thì nghe thấy một giọng nói mềm mại nhẹ nhàng:
-Phu quân, chàng làm sao thế? Gặp người quen à?
Tiếng nói vừa dứt, một nữ tử mặc váy hỷ, đầu đội mũ phượng đi tới,dung mạo của vị nữ tử cũng xinh đẹp, ánh mắt dừng trên người Diệp VânSơ, trong mắt mang theo địch ý.
Thấy tân nương tử đột nhiên xuất hiện, tất cả khách nhân đều ồ lên, bắt đầu xì xào bàn tán.
Thật ra những người này có phản ứng như thế cũng không phải kỳ lạ, vì theo phong tục của Đông Ly, ngày thành thân, tân nương tử không thể lộmặt trước mắt mọi người, nhưng tiểu thư Trương gia này lại vì sự xuấthiện đột ngột của Diệp Vân Sơ, lòng cảm thấy bất an nên mới không màngtới việc người nhà khuyên can, đi ra ngoài.
Phu quân? Diệp Vân Sơ vì lời nói của tiểu thư Trương gia kia, lòng vô cùng đau xót, đau đớn như làm vỡ nát, hai tay nàng vô ý thức nắm chặtlại, cơ thể khẽ run lên, lảo đảo sắp ngã nhìn Đông Phương Ngưng, mộttiếng “phu quân” này giống như con dao sắc nhọn băm lòng nàng thành từng mảnh nhỏ.
-Vì sao? Vì sao?
Diệp Vân Sơ không để ý tới ánh mắt mọi người, hai mắt nàng rưng rưngnhìn Đông Phương Ngưng chằm chằm, lúc này trong mắt nàng không còn aikhác, nàng chỉ muốn biết, rõ ràng chàng đã hẹn thề, rằng muốn trọn đờitrọn iếp ở bên nàng, không chia lìa rời xa, tại sao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403613/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.