Lời nói của Diệp Vân Sơ giống như một mũi tên sắc bén đâm vào lòng Hạ Vệ Thần, đau đớn không cách nào hình dung tràn ngập từ nơi sâu nhấttrong tim hắn, đau đớn kịch liệt, đau tới mức gần như không hít thởđược, tay chân hắn lạnh như băng, cả người như rơi vào hồ băng, lạnh tới mức máu khắp người hắn như đông lại.
“Tại sao lại là ngươi, tại sao không phải là chàng? Ngươi tránh ra, ta không muốn nhìn thấy ngươi, ta hận ngươi…….”
Tiếng thét chói tai của nàng quanh quẩn bên tai hắn, đánh mạnh vàotim hắn, tim hắn như vỡ tung, cả người dường như tan thành từng mảnh,làm hắn đau đớn, khổ sở.
-Sơ ni, đừng như vậy, cẩn thận làm bản thân bị thương….
Hắn kiêu ngạo, lúc này đã chẳng còn cái gọi là kiêu ngạo nữa, hắnnhìn nàng đầy tầm thường, trong mắt tràn ngập sự cầu xin, hắn chỉ muốnnàng không kích động như vậy, không đau đớn nữa, giờ đây hắn vô cùngđau, đau như muốn vỡ ra, nhưng hắn không dám thể hiện ra ngoài, vì hắnkhông thể, hắn cũng không có tư cách đó….
-Ngươi cút đi, ta không muốn thấy ngươi, ngươi cút đi….
Diệp Vân Sơ rốt cuộc không kìm được, nằm xuống giường khóc thấtthanh, nước mắt như suối chảy ra từ đôi mắt nàng, cái đau trong lòngkhông thể tiêu tan, nàng căm hận Hạ Vệ Thần, cũng hận bản thân mình, hận Hạ Vệ Thần lạnh lùng cay nghiệt, lại vừa hận mình quá mềm lòng.
Tội nàng không thể tha, sao nàng có thể mềm lòng vì một kẻ hủy hoạisự trong sạch của mình, hại phu quân của mình cơ chứ? Nàng không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403611/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.