Sau khi Hạ Vệ Thần uống thuốc xong, Y nhi liền cầm lấy chén thuốc đira ngoài, một nam tử trung niên thân hình cao lớn vào trong, chẩn mạchcho hắn, sau đó cười, nói:
-Chất độc trên người ngươi đã không còn gì đáng ngại, phong hàn cũng đã bị đẩy lùi, tĩnh dưỡng mấy ngày là có thể hồi phục.
-Ông, ông là đại phu? Vậy giờ Sơ nhi ở đâu?
Tuy rằng từ miệng Y nhi Hạ Vệ Thần đã biết nàng không việc gì, nhưngkhông biết vì sao lúc này hắn lại nóng vội muốn gặp nàng đến thế.
-Ngươi yên tâm, nương tử của ngươi không sao cả, giờ đang nghỉ tạm trong phòng phu nhân ta.
Nói xong, nam tử trung niên vừa cười, vừa nói tiếp:
-Ngươi tuổi trẻ, cưới được một vị nương tử rất tốt đó, nếu không phải nương tử ngươi rút mũi tên độc, hút máu độc trong người ngươi ra, sauđó chạy suốt đêm tới cầu cứu chúng ta thì giờ này ngươi không thể nằmđược ở đây rồi. Đúng rồi, lúc nương tử ngươi đến đây còn bị thương ởchân, người như nàng khó có thể lấy được, ngươi cần phải quý trọng nàngthật tốt.
Hạ Vệ Thần kinh ngạc mà nghe, lời nói của nam tử trung niên này khiến Hạ Vệ Thần chấn động, thương tiếc và vui sướng tràn ngập từ nơi sâunhất trong tim hắn. Hắn thật không ngờ, Diệp Vân Sơ chỉ là một thiếu nữnhưng lại làm nhiều việc vì hắn như vậy, tại nơi hoang sơn dã lĩnh này,nàng bị thương ở chân mà còn cố gắng đi đường núi xa như vậy. Hắn đaulòng vì nàng phải chịu khổ, lại vì sự quan tâm của nàng mà vui sướng,cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403607/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.