Qua nửa ngày, Đông Phương Ngưng mới chậm rãi xoay người, tay chàng ôm Diệp Vân Sơ hơi chặt lại, dần dần nhìn vẻ mặt giận dữ của Hạ Vệ Thần,trong lúc nhất thời lại không biết nên nói gì.
Sắc mặt Hạ Vệ Thần tối sầm, hai tròng mắt nhìn chăm chú vào Diệp VânSơ bị Đông Phương Ngưng ôm trong ngực, chỉ thấy nàng nhắm chặt hai mắt,sắc mặt ửng đỏ, cắn chặt môi như đang che giấu gì đó, còn tay gắt gao ôm chặt cổ Đông Phương Ngưng. Đầu nàng dựa trên vai Đông Phương Ngưng vẫnkhông nhúc nhích, đối diện với ánh mắt của hắn vẫn không hề phản ứng.
Thấy một màn như vậy, đôi mắt đen của Hạ Vệ Thần phun ra một đóa hoalửa, một cơn phẫn nộ từ sâu trong nội tâm trào ra mãnh liệt. Sắc mặt hắn xanh mét, gân xanh trên trán nổi rõ mồn một, tức giận quát:
-Đông Phương Ngưng! Bản Vương hỏi ngươi, ngươi muốn mang Vương phi của Bản Vương đi đâu!
Nghe thấy Hạ Vệ Thần gầm lên một tiếng, lúc này Đông Phương Ngưng mới phục hồi tinh thần, lúc này chàng mới hiểu hành động của mình đã vượtqua luân thường đạo lý tới mức nào. Chỉ là giờ chàng lo lắng cho DiệpVân Sơ, bất chấp việc Hạ Vệ Thần có thể hiểu lầm, vội vàng nói:
-Điện hạ, nương nương trúng mỵ dược, cần phải lập tức chữa trị.
-Mỵ dược?
Nghe Đông Phương Ngưng nói vậy, Hạ Vệ Thần nao nao, nhưng sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Hắn lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngưng, đột nhiêncười lạnh, nói:
-Vương phi của Bản Vương trúng mỵ dược, không biết ngươi định làm như thế nào để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403582/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.