-Tam điện hạ mệt rồi, đưa đệ ấy tới thư phòng phía tây nghỉ tạm đi!
Hạ Vệ Thần tránh ánh mắt của Hạ Vệ Lam, đôi mắt sâu không thấy đáybỗng hiện lên chút áy náy, chỉ lướt qua rồi biến mất rất nhanh, ngườikhác không thể nhìn thấy kịp.
Thị vệ dẫn Hạ Vệ Lam ra ngoài, giờ khắc này đột nhiên Diệp Vân Sơbưng thuốc từ bên ngoài vào, nàng thấy nơi này giờ trở nên lộn xộn không thể chịu nổi, không khỏi cảm thấy nao nao.
Giờ khắc này trong lòng cảm thấy hỗn loạn. Thị vệ dẫn Hạ Vệ Lam đangphẫn nộ, Diệp Vân Tuyết thì ngã xuống một bên khóc hết nước mắt, sắc mặt Hạ Vệ Thần lại lộ vẻ tức giận, độc ác, đứng ở một bên, Đông PhươngNgưng đang đứng bên cạnh khuyên bảo hắn.
Thấy cảnh tượng như vậy, tim Diệp Vân Sơ không khỏi trĩu xuống, nàng nhẹ nhàng buông chén thuốc, hỏi Hạ Vệ Thần:
-Điện hạ, sao vậy? Đã có chuyện gì xảy ra?
Nhìn thấy Diệp Vân Sơ, sắc mặt Hạ Vệ Thần càng thêm khó coi, sắc mặthắn tái nhợt, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh, giống như bị đau đớn vô hạn dày vò, nghiễn răng nghiến lợi, hừ lạnh, nói:
-Tiện nhân! Như ngươi muốn rồi đấy! Ngươi vừa lòng chưa?
Nói xong, hắn tức giận nhìn về phía Hạ Vệ Lam, giận dữ quát:
-Còn không mau đưa Tam điện hạ ra ngoài.
Lời hắn còn chưa dứt, đột nhiên phụt mạnh một ngụm máu ra ngoài, trong nháy mắt cả người đổ ập xuống.
Hạ Vệ Thần đột nhiên ngã xuống hôn mê, trong phòng nhất thời trở nênhỗn loạn, Diệp Vân Tuyết vừa dựa được để đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403574/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.