Thân thể lấy lại được tự do, cảm giác sợ hãi buồn nôn ban nãy lại ậptới, Diệp Vân Sơ bất chấp Hạ Vệ Lam còn đang ở đây, nàng bỗng nhiên chạy đi, chạy nhanh về phía phòng mình, thấy nàng chạy trốn, Hạ Vệ Lam cũngkhông ngăn cản, chỉ lẳng lặng đứng ở đó nhìn nàng rời đi.
Dưới ánh trăng mờ ảo chỉ thấy diện mạo tuấn mỹ ấy lạnh như băng, hoàn toàn không có vẻ đùa cợt thường ngày, hai hàng lông mày hơi nhíu lên,đôi mắt hoa đào cũng lạn đi mấy phần.
Mới vừa nãy hắn thấy trong mắt nàng là sự căm ghét và kháng cự, có lẽ đối với nàng mà nói, tất cả mọi chuyện hắn làm đều tàn nhẫn, nhưng đốivới hắn mà nói, tất cả cũng chẳng là gì. Vì nhất định hắn phải đoạt lạinàng từ tay Hạ Vệ Thần, vì đạt được mục đích này, mọi chuyện có là cáigì? Đúng vậy hắn là ác ma máu lạnh, hắn là ác ma giết người không chớpmắt! Vậy thì sao? Hắn chỉ muốn đạt được mục đích của mình, vì nàng, đừng nói là giết một Tình thiếp thị, cho dù là tất cả thị thiếp của Hạ VệThần hắn cũng chẳng tiếc! Chỉ có Hạ Vệ Lam hắn mới chạm được vào nữ nhân ấy, trừ hắn ra, bất luận là kẻ nào đi chăng nữa cũng không được đụngvào nàng!
Không đứng lại lâu, Hạ Vệ Lam liếc mắt nhìn ánh nến mờ ảo trong đìnhviện một cái, liền xoay người rời đi. Thân hình cao lớn bước đi trongbóng đêm mờ mịt, tựa như một con sư tử bước đi chầm chậm, kiêu ngạo, côđộc, lại vô cùng nguy hiểm. Đôi môi mỏng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403562/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.