-Công chúa không cần lo lắng, cứ đi rồi sẽ biết.
Người mặc đồ đen cũng không nói thẳng, chỉ trả lời thản nhiên.
Lòng Diệp Vân Sơ đầy nghi hoặc, thấy người mặc đồ đen đó cũng khôngmuốn nhiều lowfithif cũng không hỏi tiếp, tựa nhẹ vào đệm trong xe ngựa, chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhưng xe ngựa xóc lên xóc xuống làm nàng bất luận thế nào cũng khôngyên được. Lòng nàng còn vướng bận về Thu Tứ, nàng thoát hiểm khỏi biểnlửa nhưng không biết hiện giờ Thu Tứ thế nào, chỉ mong Thu Tứ sẽ có quýnhân phù trợ, đến giờ vẫn mạnh khỏe vô sự.
Nhớ tới Thu Tứ, lòng Diệp Vân Sơ không kìm được mà cảm thấy chuachát, thuở nhỏ Thu Tứ theo bên cạnh nàng và muội muội, nhận hết tra tấn, chịu nhiều đau khổ, nay lại không rõ sống chết thế nào. Nàng thật sựcảm thấy thẹn, nếu có thể, nàng tình nguyện táng thân trong biển lửacũng không nguyện nhìn Thu Tứ xảy ra chuyện gì.
Nước mắt đau xót chậm rãi chảy xuống hai má, Diệp Vân Sơ nhẹ nhànglâu đi nước mắt trên mặt, vén màn xe lên ngoái nhìn lại, lại kinh ngạcphát hiện, mặc dù xe ngựa đi rất vội vàng nhưng vẫn chưa ra khỏi phủ.
Nhìn cung điện quen thuộc trước mặt, lòng Diệp Vân Sơ hơi trầm xuống. Chẳng lẽ người cứu nàng chỉ muốn cứu nàng thoát khỏi Hạ Vệ Lam, muốnnàng tiếp tục ở bên cạnh Hạ Vệ Thần? Người cứu nàng rốt cuộc là ai? Vìsao biết rõ hành tung của nàng như lòng bàn tay, lại biết âm mưu của HạVệ Lam, ngăn cản đúng lúc như vậy?
Chẳng lẽ là Hạ Vệ Thần sao? Nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403548/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.