Từ sau ngày đó, mưa phùn liên tiếp mấy ngày, khó khăn lắm mưa mớitạnh, nhưng cũng đã cuối thu, cũng đã có tuyết rơi, trời đông giá rétlặng lẽ đến.
Từ ngày từ biệt Đông Phương Ngưng, trong đầu Diệp Vân Sơ bối rối trởvề nhà, tối hôm đó bị cảm lạnh qua mấy ngày, cũng may là trong lúc đó,Hạ Vệ Thần không tới đây làm khó nàng.
Nhưng từ ngày Hạ Vệ Thần nổi giận rời đi, trong lãnh uyển cả trướclẫn sau đều có nhiều thị vệ canh gác hơn, ánh mắt những người đó lạnhnhư băng. Diệp Vân Sơ biết, đây là những người mà Hạ Vệ Thần phái tới để trông chừng nàng. Hắn nghi ngờ nàng có dã tâm, là gian tế mà An Khánhphái tới, vì giờ thân phận nàng nhạy cảm nên hắn chưa thể làm gì. Nếukhông giờ khắc này với tội gian tế, nàng nhất định sẽ bị giam trong đạilao.
Mọi người ở trong lãnh uyển đều là thân mang tội, hôm nay đã vào tiết đông giá rét, quản sự trong phủ vẫn không phát lò ấm và than đốt, trong nhà vô cùng lạnh. Diệp Vân Sơ mặc dù đã mặc áo choàng rất dày nhưng vìbệnh nặng mới khỏi nên cảm thấy rét lạnh thấu xương, xâm nhập vào tậnxương tủy.
Bước chân Thu Tứ khẽ vang lên, từ bên ngoài chạy vào, trên mặt lấm tấm mồ hôi, thấy Diệp Vân Sơ liền khẩn trương nói:
-Công chúa, người còn chưa khỏe lại, sao đã dậy rồi?
Diệp Vân Sơ khẽ lắc đầu, thấy vẻ mặt Thu Tứ vội vã, liền hỏi:
-Không phải là chàng lại tới nữa à?
-Hôm nay Đông Phương công tử không tới đây, lúc nãy nô tỳ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403538/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.