Sắc mặt Diệp Vân Sơ trắng bệch, không dám còn có ý nghĩ đó nữa. Nàngchỉ cảm thấy Hạ Vệ Lam ở trên người mình càng ngày càng nặng, lòng dạnàng rối bời, nàng dùng hết sức lực toàn thân, ra sức mà đẩy, chỉ nghe“phịch” một tiếng, Hạ Vệ Lam bị nàng đẩy ngã xuống giường.
Nàng bất chấp Hạ Vệ Lam, trong lúc rối loạn, áo choàng bên ngoài cònchưa mặc vào chợt nghe từ phía bên ngoài truyền đến một tiếng quát chóitai:
-Có thích khách, mau bắt lấy thích khách….
Thích khách? Chẳng lẽ là Thất ca? Nhớ lại ngày ấy lời nói của Thất ca đối với nàng, trong lòng Diệp Vân Sơ kinh hoảng, nàng vội vàng xuốnggiường, bất chấp việc Hạ Vệ Lam còn ở trong phòng mình, muốn chạy rangoài xem rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra.
Cũng không ngờ rằng vừa mới cất bước lại bị người ta túm lấy, ôm chặt vào trong lòng. Sau đó nàng bị người ta ấn mạnh vào tường, tuấn dungtái nhợt của Hạ Vệ Lam nửa cười nửa không nhìn nàng, khóe miệng nhếchlên, thản nhiên nói:
-Sơ nhi ngoan của ta, vết thương của Bổn Vương là do nàng gây ra màđã định đi sao? Nàng nóng vội như vậy, hay thích khách kia là tiếp việncủa nàng?
Trong lòng Diệp Vân Sơ cả kinh, tức giận nói:
-Ngươi nói bậy bạ gì đó? Mau thả ta ra….
Gương mặt nàng đầy nước mắt, trong giọng nói lại tồn tại chột dạkhông nói nên lời, ngày ấy Thất ca nói muốn đưa nàng rời khỏi đây, nàngthật sự rất sợ, Thất ca sẽ làm thật.
-Ta nói rồi, nàng là của ta….
Hạ Vệ Lam dùng đầu ngón tay nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403530/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.