Diệp Vân Sơ không biết mình rời khỏi Túy Ý đình như thế nào, cả người nàng đều mỏi mệt, giống như bị mất hồn, bất tri bất giác trở lại cănnhà cũ nát của Hướng Nhu.
Thu tứ đã đứng chờ từ lâu thấy Diệp Vân Sơ trở lại, đầu tiên là vuimừng, khi ánh mắt nàng nhìn thấy vết máu loang lổ trên cánh tay Diệp Vân Sơ, vết thương chỗ cánh tay rất lớn, vội đi nhanh tới đỡ Diệp Vân Sơ,hốc mắt ủng đỏ, nghẹn ngào nói:
-Công chúa, người làm sao vậy? Làm sao lại bị thương?
Diệp Vân Sơ thở dài một hơi, thần sắc buồn rầu, đang muốn trả lời Thu Tứ…. lại thấy Tâm nhi rối bời đi ra từ trong phòng, hỏi dồn dập:
-Vương phi nương nương, mời đại phu đến chưa ạ? Chủ nhân, người….
Nàng ấy nói tới đó thì chợt dừng lại, dung nhan thanh tú vì thấy vết thương trên cánh tay Diệp Vân Sơ mà trở nên tái nhợt.
Thấy Tâm nhi như vậy, trong lòng Diệp Vân Sơ không đành lòng, an ủi:
-Tâm nhi, ngươi đừng vội, để từ từ nghĩ cách, chủ nhân nhà ngươi nhất định sẽ không có chuyện gì…..
Hiện tại Tâm nhi đã hoàn toàn tuyệt vọng, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, khóc ròng, nói:
-Vương phi nương nương, người không cần an ủi nô tỳ, nô tỳ biết mạngcủa chủ nhân, trong lòng Điện hạ vẫn còn hận chủ nhân nhưng chủ nhâncũng là bị ép buộc….
Ép buộc? Chẳng lẽ năm đó là Hướng Nhu bị ép thành thân với Hạ Vệ Thần sao? Nghe lời nói của Tâm nhi….., trong lòng Diệp Vân Sơ không khỏinghi ngờ, chợt nhớ lại việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-huyet-trong-sinh-dai-gia-ha-duong-khi-phi/1403510/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.