Edit & Beta: Spum-chan
Tuy Ôn Liễu Niên cũng nửa tin nửa ngờ với suy đoán của Tần Thiếu Vũ, nhưngvẫn phái nha dịch vào thành truy tìm tung tích của Vương Chùy, hơn nữa còn sắp xếp cho cả nhà ca ca Chu Hổ vào ở trong phủ nha.
“Không biết trong nửa tháng có thể tra được kẻ đứng sao là ai không.” Thẩm Thiên Lăng nói, “Ta còn muốn tham gia Võ lâm đại hội.”
“Phá án vốn không phải chuyện ngươi và ta phải làm.” Tần Thiếu Vũ bóc vỏ hồ đào cho y, “Dù không có chúng ta, quan phủ cũng có thể phá được án.”
“Nói cũng đúng.” Thẩm Thiên Lăng gật đầu, “Ôn đại nhân thanh liêm như gương, lại bác học đa tài, nhất định có thể trả lại công bằng cho dân chúng.”
“Đi thôi, dẫn ngươi đi dạo.” Tần Thiếu Vũ nói, “Đêm nay chúng ta không về Truy Ảnh Cung.”
“Phải ở lại phủ nha sao?” Thẩm Thiên Lăng khó hiểu.
“Cũng không phải.” Tần Thiếu Vũ lắc đầu.
“Vậy muốn đi đâu?” Thẩm Thiên Lăng càng thêm tò mò.
Tần Thiếu Vũ nói, “Quy tắc cũ.”
Thẩm Thiên Lăng: …
Vẻ mặt Tần Thiếu Vũ rất kiên quyết, hiển nhiên không có bất cứ đường thương lượng nào.
Thẩm tiểu thụ cả giận nói, “Đây là phủ nha!”
“Phủ nha thì thế nào.” Tần Thiếu Vũ nói, “Ở nơi kích thích này cũng… ưm.”
Thẩm Thiên Lăng nhón lên che miệng hắn lại.
Quả nhiên không biết xấu hổ a!
Tần Thiếu Vũ kéo tay y xuống, ôm người đặt lên bàn, thuận tiện đánh giá xem nơi nào ngon miệng hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993551/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.