* Đại lão viễn là chỉ một người nào đó ở rất xa bỗng nhiên xuất hiện.
Kỳ thật cổ chân Diệp Cẩn thụ thương, ban ngày cũng không cảm thấy có bao nhiêu ảnh hưởng, tóm lại gần đây cũng không có chuyện gì, tựa ở trên giường đọc sách tán gẫu, thời gian trôi qua cũng không mấy khó khăn. Nhưng buổi tối thì tương đối phiền toái, bởi vì người bên cạnh rất tỉnh táo, chỉ cần có một động tĩnh nhỏ cũng sẽ tỉnh lại.
Tối hôm nay, trước khi ngủ Diệp Cẩn uống hơi nhiều nước, vì thế nửa đêm mơ thấy bản thân nơi nơi tìm nhà xí, cuối cùng đột nhiên bừng tỉnh.
“Làm sao?” Thẩm Thiên Phong đem y ôm vào trong lòng.
“Nằm mơ.” Diệp Cẩn hồi thần, “Mơ thấy ngươi hạ lệnh, đem tất cả nhà xí trong Nhật Nguyệt Sơn Trang hủy hết.” Quả thực đáng giận.
Thẩm Thiên Phong: …
“Không thèm nghe ngươi nói nữa.” Diệp Cẩn ngồi dậy, “Ta đi giải quyết vấn đề.”
“Ta ôm ngươi đi.” Thẩm Thiên Phong cũng cùng mang hài.
“Vì sao cần ngươi ôm.” Diệp Cẩn mạnh miệng, “Lão tử tự mình đi!”
“Chưa nói ngươi không đi được.” Thẩm Thiên Phong vuốt đuôi, sau đó muốn ôm ngang lấy y.
Diệp Cẩn quen tính ngạo kiều, xoay người muốn tránh thoát tay hắn, lại quên bản thân bị thương trong người, chân phải không cẩn thận đá vào tường, thanh âm “dát băng” truyền đến vô cùng rõ ràng.
“Tiểu Cẩn.” Thẩm Thiên Phong nhất thời hoảng sợ.
Diệp Cẩn đau đến hấp khí lạnh, thiếu chút nữa ngất xỉu.
“Không sao chứ.” Thẩm Thiên Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993481/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.