*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời vừa nói ra, những kẻ ở hiện trường không hẹn mà cùng nhìn về phía một người.
Thẩm Thiên Lăng 囧囧, nhìn ta làm gì, cũng đâu phải ta đả thương.
“Nghe được từ đâu?” Diệp Cẩn ở một bên hỏi.
“Nửa đêm hôm qua, Ỷ La cứ kéo tay ta đòi lên giường ngủ.” Nói xong, ám vệ lại lần nữa bi thương rơi lệ, tiểu đồng bọn dùng ánh mắt tỏ vẻ đồng cảm với hắn, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, sau khi trở về lại mất đi tấm thân xử tử, nghe qua thật là thảm kịch nhân gian.
“Sau đó thì sao?” Diệp Cẩn hỏi
“Sau đó thuộc hạ chỉ đành lấy cớ, nói muốn cùng nàng trò chuyện thâu đêm.” Ám vệ nói, “Nói qua nói lại, rồi vô tình đề cập tới chuyện Bạch Mang Mang từng nói qua, gần một năm nay Ngâm môn chủ luôn dưỡng thương trong Vô Tuyết Môn, rất ít khi ra ngoài.”
“Còn nhắc tới chuyện gì khác nữa không?” Diệp Cẩn lại hỏi.
“Không còn.” Ám vệ lắc đầu, “Ỷ La chỉ biết nhiêu đó thôi.”
“Đang yên lành, sao lại đột nhiên bị thương?” Diệp Cẩn nhíu mày nhìn Tần Thiếu Vũ, “Lúc trước cũng chưa từng nghe nói Đông Bắc có nhiễu loạn gì.”
“Nhìn ta làm gì, ta cũng không biết.” Tần Thiếu Vũ bình tĩnh giơ tay chỉ, “Thiên Phong mới là Minh chủ.”
Diệp Cẩn không nói gì, ngươi có cần phân chia ranh giới rõ ràng vậy không.
“Nếu không truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993427/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.