Edit: Spum-chan
Beta: Kaze
Quần chúng vây xem thấy thế, nước mắt xúc động nháy mắt tuôn rơi. Trong lúc sinh thời có thể nhìn thấy Tần cung chủ và Thẩm công tử ân ái như thế, đã đủ để thổi phồng nửa đời sau rồi biết không, thật có lời.
“Lấy thêm mấy chậu than tới đây.” Sau khi đi vào tửu lâu, Tần Thiếu Vũ dặn dò tiểu nhị.
Tiểu nhị vội vâng một tiếng, vừa mới định chạy xuống lầu chuẩn bị, nửa đường lại dừng bước, xoay người chần chờ nói, “Thật sự muốn thêm mấy chậu than sao, có thể nướng luôn Thẩm công tử không.” Dù sao đó cũng là một đóa hoa a, vô cùng yếu ớt.
Thẩm tiểu thụ cố nín không cười to lên, vô cùng chuyên nghiệp.
“Ta sẽ bảo hộ Lăng nhi.” Tần Thiếu Vũ cười nhẹ, tùy tay xách con trai ra, “Phượng Hoàng sinh ra từ lửa đỏ, thích bốn phía ấm áp, bị lạnh sẽ tức giận.”
“Chíp!” Biểu tình Cục Bông rất nghiêm túc, phối hợp với cha nó dùng sức đá đá móng vuốt nhỏ, thật là uy mãnh.
Thì ra là vậy a… Quần chúng vây xem giật mình, tiểu nhị nhanh chóng xuống lầu chuẩn bị chậu than, Thẩm Thiên Lăng ôm Cục Bông vào trong ngực, khi có khi không vỗ nhẹ trên người nó.
Cục Bông lười biếng híp mắt, thoải mái vô cùng, còn mở ra hai cánh nhỏ. Trong mắt dân chúng lóe lên ánh sáng sùng bái, Phượng Hoàng do Thẩm công tử tự mình sinh ra, quả nhiên nhìn một cái đã biết không tầm thường! Ngày thường thì thấy giống như cục bông mềm mại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993393/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.