Edit: Spum-chan
Beta: Kaze
Kỳ thật dựa theo tu vi võ công của Mộ Hàn Dạ, muốn kéo Hoàng Đại Tiên lại hoàn toàn rất dễ dàng. Nhưng vấn đề là hắn cũng tuyệt đối không ngờ rằng, Vương hậu nhà mình nói bay liền bay, cho nên đột nhiên có chút sững sờ, hơn nữa đất còn trơn ướt, vì thế lúc chạy đến thuận lợi trượt một cái, không chỉ không có ôm được người ta, mà còn họa vô đơn chí, đè lên người hắn.
Hoàng Đại Tiên chỉ cảm thấy ngực đau nhói lên, cổ họng cũng có chút tanh ngọt.
“A Hoàng!” Mộ Hàn Dạ vội vàng nâng hắn dạy, kéo cái khăn sạch sẽ bọc lại, ôm ngồi bên giường.
Trước mắt Hoàng Đại Tiên tối sầm, nửa ngày mới thở lại được.
“Không sao chứ?” Mộ Hàn Dạ dè dặt hỏi.
Hoàng Đại Tiên: …
Ánh mắt Mộ Hàn Dạ ủy khuất.
Hoàng Đại Tiên vô lực lắc đầu, “Đi lấy giúp ta vài viên kẹo quýt, trong ngăn tủ ở thư phòng đó.”
Mộ Hàn Dạ nói vọng ra cửa, “Người đâu —— ”
“Ngươi đi lấy cho ta!” Hoàng Đại Tiên cắt lời hắn.
Mộ Hàn Dạ khó hiểu, “Vì sao?”
Hoàng Đại Tiên cắn răng nói, “Trước khi đi ra ngoài, lấy y phục đến cho ta.”
Mộ Hàn Dạ đầu tiên là giật mình, sau đó lại khó hiểu nói, “Thay y phục trước mặt vị hôn phu của mình, sao A Hoàng phải thẹn thùng?”
“Nói lời vô ích nhiều như vậy làm gì!” Hoàng Đại Tiên cả giận nói, “Mau lên!”
Rống lên cái gì, Mộ Hàn Dạ câm miệng, bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993351/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.