Edit: Spum-chan
Beta: Kaze
(*) Yêu thiêu thân: chủ ý xấu, kẻ ra chủ ý xấu, giở trò, mánh khóe.
“Có lạnh không?” Tần Thiếu Vũ kề vào tai y hỏi.
Thẩm Thiên Lăng nhanh chóng nói, “Lạnh.” Cho nên chúng ta phải nhanh chóng về thôi.
Tần Thiếu Vũ nhéo cái bụng mềm mềm của y, “Nói bậy, còn chưa cởi y phục mà.”
Thẩm tiểu thụ âm thầm kháng nghị, nếu không định nghe theo ta, còn hỏi ta làm gì, làm như ngươi dân chủ lắm vậy.
Thật dối trá.
“Ngoan.” Tần Thiếu Vũ cởi bỏ vạt áo y.
Da thịt trần trụi tiếp xúc với khí lạnh, Thẩm Thiên Lăng khẽ run rẩy, ánh mắt rất là đáng thương.
Tần Thiếu Vũ cúi đầu hôn y, thừa dịp người dưới thân còn đang mơ hồ, tay phải lập tức nâng vòng eo y lên, tay trái nhẹ nhàng kéo quần xuống, Thẩm tiểu thụ nhất thời rơi lệ đầy mặt, bởi vì gió thổi vào mông lạnh lắm a.
Tần Thiếu Vũ bị vẻ mặt của y chọc cười, “Heo con.”
“Ngươi phải nhẹ một chút.” Thẩm Thiên Lăng nghiêm túc giật nhẹ tóc hắn, nếu trốn không thoát vận mệnh bị xx, vậy ít nhiều gì cũng phải tranh thủ được quyền lợi lớn nhất.
“Đừng sợ.” Tần Thiếu Vũ nói, “Ta có mang theo thuốc mỡ.”
Thẩm Thiên Lăng nghe vậy bi phẫn, “Ngươi quả nhiên cố ý!”
“Ngày tốt cảnh đẹp, sao có thể cô phụ chứ.” Tần Thiếu Vũ dịu dàng làm chuẩn bị cho y, “Tất nhiên phải làm vài chuyện tuyệt vời rồi.”
Thẩm tiểu thụ căm giận đá hắn, lưu manh hết cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993337/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.