Edit & Beta: Spum-chan
Thời gian ba ngày vốn rất ngắn, nhưng đối với Mộ Hàn Dạ mà nói, còn dài hơn bất cứ một năm ba tháng nào. Hoàng Đại Tiên vẫn im lặng nằm trên giường, nhiệt độ cơ thể có hơi thấp, may mà hô hấp vẫn đều đặn như trước, sau khi Diệp Cẩn kiểm tra qua, cũng nói đó không phải chuyện gì lớn, bảo hắn cứ việc yên tâm.
“Chíp!” Cục Bông ngồi xổm trên khung cửa, muốn chui vào chơi.
Mộ Hàn Dạ cười cười, vươn một tay ra với nó.
Cục Bông xòe cánh bay lên tay hắn, thân thiết cọ cọ.
Mộ Hàn Dạ đặt nó bên cạnh Hoàng Đại Tiên.
Cục Bông chỉ nghĩ là hắn đang ngủ, vì thế ngoan ngoãn không lên tiếng, chui vào ổ chăn chỉ chừa ra một cái đầu, mắt đậu đen rất đáng yêu!
Mộ Hàn Dạ dùng ngón cái cọ cọ nó, ánh mắt hiếm khi an tĩnh dịu dàng đến thế.
Buổi tối ngày cuối cùng, Thẩm Thiên Lăng cùng Tần Thiếu Vũ ngồi trên nóc nhà, nhìn tiểu viên đối diện vẫn sáng rực ánh đèn, sau đó nói, “Có phải Mộ vương cũng thức suốt ba ngày không.”
“Trong lòng có chuyện, ngủ không được cũng là bình thường.” Tần Thiếu Vũ nói, “Ngày thường ngươi chỉ đau đầu nhức óc, ta cũng sẽ đau lòng, huống chi là hôn mê bất tỉnh. Mộ huynh đã đủ bình tĩnh lắm rồi, nếu đổi thành người trúng độc là ngươi, chỉ sợ ta sẽ không làm được như hắn.”
“Cho nên về sau ngươi phải học cách kiềm chế thêm một chút.” Thẩm Thiên Lăng tựa vào trong lòng hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993277/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.