Edit & Beta: Spum-chan
Phía cuối băng nguyên u ám, một vầng sáng màu xanh lục giống như dải băng vắt ngang giữa trời, dịu dàng quấn quanh giữa trời đất, là cảnh đẹp mà trên đất bằng không thể thấy.
Thẩm Thiên Phong mang theo Diệp Cẩn, cùng đến một đồi cao.
Từ xa, Thẩm tiểu thụ đành phải dừng chân lại, quay đầu nhìn nam nhân nhà mình, “Chúng ta vẫn nên đổi chỗ khác đi.” Cũng không thể để bốn người đứng chung một chỗ, có phải đi đánh quái đâu mà cần lập thành đoàn đội.
Tần Thiếu Vũ nói, “Nếu ngươi thích chỗ cao, ta sẽ cướp nơi đó lại.”
Cũng không cần đâu!
Thẩm Thiên Lăng dứt khoát kéo tay hắn đi về phía ngược lại.
Nam nhân của y đúng là bạo lực hết cứu nổi.
“Muốn kéo ta đi đâu.” Tần Thiếu Vũ cốc cốc đầu y, “Nơi này chỉ có chỗ kia cao thôi.”
“Vậy cũng không thể tranh với đại ca.” Thẩm Thiên Lăng rất nghiêm túc.
“Không thì về doanh trướng?” Tần Thiếu Vũ nói, “Nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Hay là đi dạo chút đi.” Thẩm tiểu thụ lẩm bẩm, “Buổi tối ăn nhiều hơi chướng bụng.”
Tần Thiếu Vũ bật cười, thừa dịp không ai thấy nhéo nhéo bụng y.
Hai người tay trong tay ra khỏi quân doanh, vô mục đích đi dạo trong Tuyết Nguyên, tuy xung quanh đều là băng tuyết, nhưng bởi vì Thẩm Thiên Lăng ăn mặc rất dày, trên người lại mang theo noãn ngọc, cho nên cũng không thấy lạnh bao nhiêu, chỉ là trên mặt đất có không ít nước đọng bị đóng băng, đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993272/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.