Edit & Beta: Spum-chan
Đường đi tiếp theo vẫn rất thuận lợi, lại qua hơn một tháng, rốt cuộc hai người cũng đến được một cảng cá cạnh Nam Hải, sau khi tìm được điểm liên lạc theo những gì ghi trên thư Tần Thiếu Vũ xong, hai người liền yên tâm thuê một căn nhà ở lại, chờ người dẫn đường từ Nhiễn Sương Đảo.
Làng chài hai người ở tạm không lớn, mấy đời thôn dân nơi này đều dựa vào con nước kiếm cơm, trời sáng đi làm trời tối nghỉ ngơi, rất an nhàn bình thản, họ không lui tới nhiều với bên ngoài, rất giống với ý nghĩa không tranh với đời, cho nên sẽ không có ai đến đây quấy rối. Một căn nhà hai tầng sạch sẽ thoáng mát, đi chân trần bước lên lầu sẽ nghe tiếng lắc lư kêu két két, mở cửa ra lập tức có thể nhìn thấy trời trong biển xanh liên miên vô tận, trong sân có hai ghế nằm, phối với một bình trà xanh mấy quả ô mai, cuộc sống cũng rất thú vị.
Liên Thành Cô Nguyệt vốn muốn tìm thêm một nữ đầu bếp, nhưng Ngâm Vô Sương lại không muốn, một là do bên ngoài bên ngoài đã có mấy quán ăn bình dân, tuy chỉ có mấy món đơn giản, nhưng cũng rất thanh đạm ngon miệng, hai là tuy nơi này chỉ là nhà hai người thuê tạm, nhưng tóm lại vẫn là nơi thuộc riêng về hai người, hắn cũng không muốn có ai đến quấy rầy.
Ngôi nhà sát với biển rộng, bởi vậy mỗi đêm đều có thể nghe được tiếng sóng biển ào ào, ngẫu nhiên còn có tiếng hót của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993247/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.