Edit & Beta: Spum-chan
“Đại sư.” Tại lối vào đảo nhỏ, vài nam tử mặc áo đen đang canh giữ một chiếc thuyền hàng cập bến, sau khi thấy hắn thì cười toe toét nói, “Chúng ta mang thứ ngươi cần đến rồi.”
“Không tệ.” Thiên Cơ Ngôn đưa một xấp ngân phiếu qua, “Khiêng đến chỗ cũ, cẩn thận một chút.”
“Dạ.” Nam tử mặc áo đen nhận ngân phiếu, sau khi vui sướng nói cảm ơn xong liền định đi, nhưng lại bị Thiên Cơ Ngôn gọi lại, hỏi, “Gần đây bên ngoài có gì khác thường không?”
“Không có.” Nam tử mặc áo đen lắc đầu, “Không khác gì thường ngày, từ sau khi đại sư bố trí mê trận, vùng này liền vô cùng yên tĩnh, đừng nói là người, cả thủy điểu cũng không bay vào được.”
“Trở về nói với đại vương nhà ngươi, mấy ngày nay phải chú ý một chút.” Thiên Cơ Ngôn dặn dò, “Nếu thấy có người muốn xông vào, cứ giết không cần hỏi.”
Nam tử mặc áo đen gật đầu lĩnh mệnh, khiêng thứ trên thuyền hàng xuống.
Thiên Cơ Ngôn nhìn ra ngoài một hồi lâu rồi xoay người trở về tiền thính.
Nghe thấy tiếng hắn bước vào, thần sắc Ngâm Vô Sương thanh lãnh, cả mí mắt cũng không thèm nâng lên.
Có lẽ Thiên Cơ Ngôn là người chế hương tốt nhất trên giang hồ, cũng là người điêu khắc tài tình nhất, nhưng chắc chắn hắn không phải là một người giỏi chữa bệnh. Tuy đã bôi thuốc đúng lúc, nhưng hiển nhiên vết thương trên mặt Ngâm Vô Sương không thể nào khỏi hẳn trong một ngày, vết sẹo màu đỏ nổi bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khap-chon-giang-ho-deu-la-tho-hao/1993245/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.