Khanh Vũ buồn cười nhìn hai người kia kẻ xướng người hoạ, nàng thật sự không bất ngờ trước thái độ này của Yến Túc. Đôi mắt hồ ly quyến rũ nheo lại, nhìn về phía nha hoàn bị Yến Hi Thành bắt lấy, "Trong phủ có lẽ có ma ma nghiệm thân, cầu xin phụ thân đưa ma ma đó lại đây, nghiệm thân cho nha hoàn này một chút, xem nàng ta có còn là xử nữ hay không."
Yến Túc nhíu mày, "Ý của ngươi, là nàng vẫn mang tấm thân xử nữ?"
"Ha ha, điều ta nói xem như không tính. Nếu không, đợi lát nữa Vương phi lại nói ta nói xằng bậy." Khanh Vũ nhún vai, cười đầy ẩn ý.
Nha hoàn kia bị đưa đi, ma ma nghiệm thân năm đó là bà vú vẫn luôn chăm sóc Yến Túc, là người một nhà có thể tin tưởng.
Rất nhanh, ma ma đi tới. Bà ta khoảng 50 tuổi, trên mặt đã có nếp nhăn, tướng mạo hiền lành, thoạt nhìn vô cùng hiền từ, "Gặp qua Vương gia, Vương phi."
"Ma ma miễn lễ, kết quả như thế nào?" Yến Túc hỏi.
"Dấu vết trên người nha đầu kia, đúng thật là bị ngược đãi nghiêm trọng, thậm chí còn có vết roi và dấu cắn, nhìn thấy ghê người." Ma ma nhớ lại lúc vừa mới nhìn thấy, trong lòng đã thổn thức một trận, đúng là một hài tử đáng thương.
Ánh mắt Yến Túc trở nên âm trầm, đang định mở miệng, ma ma đã tiếp tục nói, "Tuy nhiên, mặc dù thương thế của nàng nhìn rất nghiêm trọng...... Nhưng nàng vẫn là một thân trong trắng."
"Bà nói cái gì?" Mạc Hàn Yên trừng lớn mắt, "Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-vu-phuc-hac-ta-quan-xin-hay-can-cau/1727726/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.